Đọc - Lời Ai Điếu của Lê Phú Khải

Tôi vừa đọc xong Lời Ai Điếu của Lê Phú Khải.  Đó là câu chuyện của một người phản tỉnh về những nhân vật và những cuộc đời đen tối trong một một bộ máy đổ nát và một xã hội đen tối — xã hội Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam.

Lê Phú Khải là một nhà báo xuất thân từ một gia đình cộng sản “nòi”.  Chú ruột ông là Tướng Lê Hữu Qua, từng giữ đến chức vụ Thiếu tướng Công an, Tổng Cục trưởng đầu tiên của Tổng cục Cảnh sát Nhân dân.

Giống như Đèn Cù của Trần Đỉnh, và tất cả những sách của những vị phản tỉnh khác, Lời Ai Điếu là những câu chuyện xấu xa, đen tối, về những con người méo mó, đen tối của một xã hội Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản.

Việc một người nhận ra được cái xấu của những điều trước đây từng tôn thờ là điều rất quý.  Viết thành sách để người sau nhìn lại được một giai đoạn lịch sử của Việt Nam là điều nên làm.  Nhưng dường như, tất cả không thoát khỏi được việc thần tượng hoá Hồ Chí Minh và Võ Nguyên Giáp.

Sách của các nhân vật phản tỉnh đều lặp lại niềm tin là những người Cộng sản thời chống Pháp rất tốt, rất lý tưởng, trong khi những người Cộng sản đang cầm quyền hiện tại rất đen tối và xấu xa.

Tất cả những lý luận đó, là biện minh cho quá khứ của họ và cho những điều họ làm, những gì họ tin và cả tuổi trẻ của họ.  Một sự thật không thể chối cãi - việc phụng sự cho một chính quyền Cộng sản chỉ có thể có được từ hai thái cực - ngây thơ và bị phỉnh gạt, hoặc tinh khôn và bất chấp để đạt được mục đích.

Lập luận cộng sản xưa tốt, cộng sản nay xấu đã được rất nhiều người lặp lại. Nhưng không thể chối cãi được, Hồ Chí Minh là người đã mượn Chủ nghĩa dân tộc để đưa Chủ nghĩa cộng sản vào Việt Nam.  Hồ Chí Minh, với vai trò là người sáng lập và lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam thừa hiểu được vai trò và những hệ luỵ của chủ nghĩa đó.  Và vì điều đó, Hồ Chí Minh, với vai trò lãnh đạo, không thể thoát trách nhiệm cho những lựa chọn và quyết định sai lầm của mình, và khiến dân tộc Việt Nam tụt hậu.

Trong sách, Lê Phú Khải có nói đến những người Nga đã ví nước Nga Hậu chiến tranh lạnh như một chiến hạm mắc cạn, còn Việt Nam như một chiếc thuyền thúng chẳng biết sẽ trôi về phương nào.

Đọc Lê Phú Khải để chúng ta càng cảm phục được những con người như Nguyễn Chí Thiện.  Trong lúc hàng lớp thanh niên Việt Nam bị cuốn vào làn sóng của Chủ nghĩa Cộng sản qua Chủ nghĩa Dân tộc, một số ít trong họ đã sớm nhận ra được bản chất dối trá và tàn độc của Chủ nghĩa Cộng sản.  Những người đó phải là những con người dũng cảm và đại trí, mới có thể thấy được bản chất thật của Cộng sản và bảo vệ đến cùng niềm tin của mình, giữa thời điểm mà lòng tin và lòng yêu nước bị lợi dụng đến tận cùng.

Đăng lại note của một bài viết cũ, của những năm trước khi đọc cuốn Lời ai điếu