Ronaldo - Người chiến binh trước ngưỡng thiên đường

Hôm nay, Cristiano Ronaldo sẽ cùng Bồ Đào Nha bước lên sân khấu Stade De France để chinh phục đỉnh vinh quang Châu Âu. Ronaldo năm nay 31 tuổi. Hơn ai hết, Ronaldo tự hiểu rằng nếu không là hôm nay thì sẽ mãi mãi không bao giờ.

Hôm nay, không ngoa nếu nói rằng Ronaldo sẽ một mình chống lại thế giới. Trận chung kết Euro 2016, người ủng hộ cho Bồ Đào Nha chỉ có thể là dân Bồ Đào Nha, hoặc là fan của Ronaldo. Nước Pháp đẹp hơn, người Pháp đá hoa mỹ hơn, nghệ thuật và kiến trúc Pháp vĩ đại hơn, nhạc tình Pháp lãng mạn hơn, đội Pháp chủ nhà Euro 2016 hay hơn, và trên hết, đối với nhiều người, Ronaldo đáng ghét hơn bất kỳ một cầu thủ nào trên thế giới. Bao nhiêu đó đủ để thu hút tất cả những fan trung lập và không trung lập chống lại Bồ Đào Nha và Ronaldo.

Tôi không là fan của Ronaldo. Tôi không yêu thích lối đá thiên về sức mạnh, đôi lúc cải lương và dáng chạy bức tốc như một robot bản lỗi của Ronaldo. Nhưng hôm nay, tôi mong Ronaldo thắng. Vì Ronaldo là biểu tượng của sự khổ luyện và ý chí. Việc Ronaldo lên ngôi cũng gợi lại một quá khứ của những “chiến binh” đã gồng gánh tuyển quốc gia trên vai mình qua những kỳ chung kết, kiểu Maradona, hay Zidane chẳng hạn - điều đã không còn thấy trong bóng đá hiện đại.

Từ lâu, có một luật bất thành văn, để trở thành vì sao vĩ đại trong đền đài của những vì sao bóng đá thế giới, cầu thủ đó phải có một chiến thắng với tuyển quốc gia. Nhìn Messi thẩn thờ và tan nát sau những lần lỡ hẹn trong các trận chung kết, chúng ta hiểu được áp lực vinh quang quốc gia quan trọng thế nào. Ronaldo cần điều đó để hoàn thành một câu chuyện cổ tích đẹp của một cậu bé xuất thân nghèo khó ở Madeira, Bồ Đào Nha.

Người yêu, kẻ ghét Ronaldo nhiều - yêu mê đắm và ghét cay ghét đắng - nhưng không ai có thể phủ nhận tài năng của Ronaldo. Trận bán kết với Wales gói đủ lý do vì sao Ronaldo đáng yêu và đáng ghét. Trong khi Bồ Đào Nha đang bị bế tắc, trong khi Bale của Wales lao lên hùng hục uy hiếp, chỉ một khoảnh khắc của Ronaldo là đổi thay tất cả. Từ một quả phạt góc bên cánh trái, Ronaldo bật cao 2 feet 6 inches, loại tất cả, dừng trên không 0.7 giây và đánh đầu 44.3 miles/h vào khung thành Wales. Gary Lineker, cựu danh thủ Anh, đã phải thốt lên rằng “I've never seen a player leap as high and fly as long as Ronaldo can. What a remarkable athlete.” Và cũng trong giây phút thăng hoa đó, Ronaldo bị đồng đội đè lên người để ăn mừng, nhưng khi vừa thoát khỏi đám đông, Ronaldo vẫn không quên tung tay làm “power-pose” ăn mừng và khoe cơ bắp của mình - căn bệnh ngôi sao đã ngấm rất sâu và rất lâu.

Sir Alex Ferguson, người thầy có công lớn nhất trong sự nghiệp lừng lẫy của Ronaldo, đã viết “CRISTIANO Ronaldo was the most gifted player I managed. He surpassed all the other great ones I coached at United. And I had many. The only ones who could be placed near him would be a couple of the home-produced players, Paul Scholes and Ryan Giggs, because they contributed so prodigiously to Manchester United for two decades. That longevity, consistency and those behaviour patterns were quite exceptional.” Hôm nay, Ronaldo xứng đáng thắng. “Có tật, có tài”, phải không?