Thư World Cup - Brazil, Xứng mặt chủ nhà
Sáu mươi bốn năm sau Maracanazo, Brazil ấp ủ giấc mộng lần đầu tiên vô địch trên chính quê hương họ. Hôm qua, giấc mơ đó đã chết khi cỗ xe tăng Đức nghiền nát Brazil 7-1 tại Estadio Mineirao, Belo Horizonte. Vẫn còn đó trận tranh ba tư, nhưng với người dân Brazil, World Cup đã chấm hết từ hôm qua. Brazil đã dừng chân sau trận thua như một đội bóng nghiệp dư, nhưng người dân Brazil vẫn có thể tự hào, vì họ đã chứng tỏ cho chúng tôi, những người đam mê bóng đá có mặt tại Brazil kỳ World Cup 2014 này rằng - họ, những người con của lễ hội, đã tổ chức thành công ngày hội lớn nhất hành tinh.
Chiều buồn Sao Paulo
Những gương mặt thẩn thờ, cay đắng, buồn bã, thất vọng, những giọt nước mắt trong chiều hoàng hôn lất phất mưa ở Fifa Fan Fest tại Sao Paulo, những cái siết tay và những nụ hôn ơ thờ là những hình ảnh còn đọng lại mãi sau trận bán kết giữa Brazil và Đức. Đến phút thứ 30 của hiệp một, người Brazil hiểu rằng giấc mơ của họ đã tan vỡ. Những người thiếu kiên nhẫn bắt đầu ra về. Những cô gái mắt ngấn lệ không thể tin nổi điều gì vừa xảy ra với đội tuyển quốc gia của họ. Sự hổ thẹn Estadio Mineirao, Belo Horizonte sẽ còn ám ảnh đến nhiều thế hệ và rồi nhiều năm sau nữa, người ta sẽ nhắc đến một đội tuyển Brazil luôn hùng mạnh khi chinh chiến phương xa nhưng luôn kém duyên trên chính quê hương. Có mặt nơi đây, chứng kiến sự bàng hoàng sau từng bàn thua của đội tuyển Brazil mới cảm nhận được người Brazil yêu bóng đá theo đúng tinh thần của nó. Họ chấp nhận thất bại khi đội nhà thi đấu quá tệ hại. Sau những phút bàng hoàng, ê chề, giận dữ và chấp nhận, đã có cả hàng ngàn người Brazil quay sang vỗ tay hoan hô đội tuyển Đức sau bàn thắng thứ 6 và thứ 7 và chia vui cùng với nhóm cổ động viên Đức. Hôm nay người Brazil đau khổ, nhưng họ không quay lưng lại với bóng đá và vẻ đẹp thuần khiết của nó.
Cổ động viên Brazil ở Brasilia, sau trận đội nhà thắng Columbia 2-1 ở vòng tứ kết
Thất bại hôm nay khiến người Brazil bàng hoàng và buồn khổ, nhưng có lẽ không quá bất ngờ. Sự bất ngờ và tức giận, có chăng, nằm ở cái cách họ thua người Đức. Từ đầu giải, người Brazil hiểu rằng đội tuyển quốc gia của họ lần này không mạnh. Tôi vẫn nhớ câu chuyện khi vừa xuống phi trường Rio de Janeiro sau khi Brazil vừa loại Colombia ở tứ kết, người phụ nữ ở quầy đổi tiền thấy chúng tôi khoác trên người những chiếc áo màu vàng xanh, hỏi chúng tôi rằng các anh nghĩ ai sẽ vô địch, và cô ta tự đáp đầy bi quan rằng Argentina hoặc Đức. Những người tài xế taxi gương mặt ánh lên vẻ tự hào khi chúng tôi nhắc đến những Pele, Ronaldo, Ronaldinho... lại lộ rõ sự lo lắng khi họ mất Neymar và Thiago Silva trong trận cầu quan trọng với người Đức. Những cô gái tình nguyện viên người Brazil vẻ mặt buồn hiu khi nói về chấn thương của Neymar. Nhưng trong nỗi lo âu, họ đã từng ấp ủ và hy vọng về một kịch bản hoàn hảo nhất. Như Raimonde, anh bạn lái taxi ở Rio mà chúng tôi gặp và trò chuyện trước trận bán kết với Đức. Anh nói với chúng tôi vé World Cup lần này giá rất cao, nhưng tự hào rằng anh và những người bạn đã có được những tấm vé để vào xem trận chung kết. Giá vé mà anh mua được là hơn $800 Real, khoảng hơn $400 USD - một số tiền không nhỏ đối với người dân lao động Brazil. Anh nói rằng ngày mai người Đức sẽ “go home”, sẽ “go to Brasilia” để tranh trận ba tư với đội thua trong trận Argentina-Hà Lan. Anh tin rằng đội tuyển Brazil sẽ thắng Đức, dù thắng khó. Anh muốn Argentina vào được trận chung kết và Brazil – không Neymar - sẽ thắng đại kình địch Argentina trên thánh địa Maracana. Anh đã mơ đến một buổi tiệc lịch sử, mà anh là một khách mời, một chứng nhân. Và có lẽ, nhiều người Brazil đã từng mơ đến một kết thúc có hậu như thế. Đáng tiếc, điều đó đã không xảy ra.
Bên ngoài sân vận động quốc gia Brasilia trước trận Argentina - Belgium
Trước World Cup lần này, với những bất ổn chính trị và xã hội, thế giới đã lo ngại những điều xấu nhất sẽ xảy ra khi đội chủ nhà không đi đến trận chung kết. Thực tế, người dân Brazil chứng tỏ cho thế giới biết rằng họ là những người thân thiện, thật thà, hiếu khách và là những người con của lễ hội. Họ có thể vui đùa nhảy múa cùng các cổ động viên Colombia ở Fifa Fan Fest tại Brazilia hay khiêu vũ cùng những cổ động viên Ecuardo, Colombia, Argentina trên bờ biển Copacobana. Và họ vẫn thân thiện khi những nhóm cổ động viên Argentina hát bài hát cổ động đầy khiêu khích với những câu đại loại như “Brazil, các anh có nhớ những gì Diego đã từng làm không”, “Cac anh đã khóc suốt từ Italia 1990”, “Các anh sẽ thấy Messi, Chúng tôi sẽ dành cúp vàng” và kết thúc bằng câu “Maradona es mas grande que Pele” - Maradona vĩ đại hơn Pele – trên chính quê hương họ. Tôi không bao giờ quên hình ảnh cảnh sát Brasilia đứng bảo vệ, để nhóm cổ động viên Argentina có thể tự do reo hò, nhảy múa khi cất cao câu "Maradona es mas grande que Pele” đến rạng sáng những ngày trước và sau trận đấu với Bỉ tại Estadio Nacional, Brasilia. Chúng tôi cũng không thể quên những người dân Brazil hiếu khách, tuy không nói được tiếng Anh những sẵn sàng giúp đỡ chúng tôi khi có thể hay những cô bé, những cậu bé Brazil muốn được chụp hình chung cùng chúng tôi tại những Fifa Fan Fest ở Brasilia, Sao Paulo và trên bờ biển Copacobana. Chính họ, người dân Brazil là sự thành công của kỳ World Cup này.
Đêm Brasilia sau chiến thắng ở vòng tứ kết của đội nhà
Thánh địa Maracana những ngày trước trận chung kết được bảo vệ nghiêm ngặt. Tất cả những sinh hoạt thường nhật như thăm sân vận động và bảo tàng Maracana đều bị huỷ bỏ, để họ có thể chú tâm vào tổ chức trận chung kết một cách tốt nhất. Người Brazil đã từng mơ, như anh bạn Raimonde, điều kỳ diệu Maracana. Đáng tiếc ngày 13 tháng 7 này, Brazil là người khách thừa trong ngày đại tiệc Argentina – Đức. Với Raimonde, với những tình nguyện viên và với hàng triệu người Brazil khác, họ đang chịu tang chiều buồn Belo Horizonte. Bốn năm nữa, họ lại có quyền mơ đến ngôi sao thứ sáu trên chiếc áo màu vàng xanh. Dù thất bại, hôm nay, Brazil có quyền tự hào rằng họ đã làm tròn vai của một chủ nhà vĩ đại!
Bài viết đặc biệt cho Viet Tribune từ Brazil, World Cup 2014.